GIẢI MÃ Bí Ẩn NGƯỜI ĐÀN ÔNG Bên Linh Cữu BÁC HỒ | TUYỆT MẬT TV
Summary
TLDRこのスクリプトは、北越のスパイである Phạm Xuân Ẩn とその家族の物語を紡ぎます。躍動的な戦時下の家族愛と犠牲、そして国家への忠誠心が描かれています。 Nguyễn Thị Ba は、革命に参加し、党に加入し、情報伝達の重要な役割を果たしました。彼女の夫、Trần Văn Phước は、フランスに反発し、長年にわたって獄中での拷問に耐え、最終的に北方に送られ、健康状態を回復し、さらに教育を受けました。戦争が終結し、家族が再会するまでの23年間、彼らは別々の場所で過ごし、互いに情報を得ることができませんでした。1975年、家族は再会し、平和な生活を始めましたが、戦争の影響は長続きしました。この物語は、戦争下での犠牲と愛を通じて、人々が国家を守るためにどれだけ努力し、犠牲を払ったかを示す感動的な物語です。
Takeaways
- 🇻🇳 この物語は、北越のヒーロー、フアン・バック・アアンの人生と彼の家族の犠牲について語っています。
- 📜 フアン・バック・アアンは、国家の独立と人々の自由のために、一生を捧げました。
- 😢 1969年に、バク・アアンは悲しみと苦しみの中で逝去しましたが、彼の愛国情熱は国民に深く刻まれています。
- 👮♂️ フアン・バック・アアンの妻であるNguyễn Thị Baは、勇敢で献身的な抵抗運動のメンバーであり、重要な任務を遂行しました。
- 💌 Nguyễn Thị Baは、危険な任務のために家族と別れ、長期間彼らとの連絡を取りませんでした。
- 👪 Nguyễn Thị BaとTrần Văn Phước(フアン・バック・アアン)は、戦争によって別離され、23年間で再会することができませんでした。
- 📨 Trần Văn Phướcは、家族の安全と健康を願いながらも、多くの手紙を書きましたが、それらは送ることができませんでした。
- 🏆 Nguyễn Thị Baは、彼女の活動と犠牲に対して、国家から高く評価され、英雄的な称号を受けました。
- 🎓 Tran Chien Thangは、母のNguyen Thi Baの生き様から学び、軍隊に参加し、後に大学を卒業しました。
- 🤝 戦争の後、Tran Chien Thangは父Tran Van Phuucと再会し、家族の絆を再建しました。
- 🕊️ この物語は、家族の愛と犠牲、そして国のために戦った人々の記憶を大切にすることが大切だと教えてくれます。
Q & A
誰は、ホー・チ・ミンの死後、彼の霊柩のそばに立って守衛した謎の男性ですか?
-謎の男性は、 Phạm Xuân An です。彼は、重要な役割を果たし、ホー・チ・ミンの死後に最も尊敬される任務を遂行しました。
Nguyễn Thị Baは、どのような役割を持っていましたか?
-Nguyễn Thị Baは、革命活動に参加し、情報伝達の重要な役割を果たしました。彼女は、情報伝達のために15年間働き、敵手に情報を漏らすことなく、多くの貴重な情報を提供しました。
Phạm Xuân AnはなぜNguyễn Thị Baを信頼していたのですか?
-Phạm Xuân Anは、Nguyễn Thị Baが非常に経験豊富な情報伝達員であり、かつ非常に細心の注意を払って人を選ぶ傾向があると認識していました。彼女は、彼の厳しい基準にもかかわらず、信頼を得ることができました。
Trần Văn Phướcは、何のために戦いましたか?
-Trần Văn Phướcは、独立と自由のために戦いました。彼は、フランスの占領に抵抗し、また、アメリカによる干渉に抗いました。
Trần Thị Hồng Liênは、なぜNguyễn Thị Baの娘として名付けられましたか?
-Trần Thị Hồng Liênは、Nguyễn Thị BaとTrần Văn Phướcの間に生まれた娘です。彼女の名前は、親が与えた愛情と希望を表しています。
Trần Chiến Thắngは、家族とどれくらいの期間別れ離れの状態でしたか?
-Trần Chiến Thắngは、家族と約23年間別れ離れの状態でした。戦争の影響で、家族はそれぞれ異なる場所で生活しなければなりませんでした。
Nguyễn Thị Baは、家族をどうして別々に置く必要がありましたか?
-Nguyễn Thị Baは、情報伝達員として危険な任務を遂行するため、家族を安全にするために別々に置く必要がありました。これは、家族への愛と革命活動に対する忠誠の間で悩む必要がありました。
Trần Văn Phướcは、なぜ北方に送られたのですか?
-Trần Văn Phướcは、健康問題と以前の拷問の後遺症のために北方に送られ、治療と休養を受けることになりました。また、彼は将来の指導者としての役割を果たすために教育を受けることも必要でした。
Trần Chiến Thắngは、父と再会したとき何を感じましたか?
-Trần Chiến Thắngは、父と再会したとき、感動と恥ずかしさを同時に感じました。長い間会えなかったため、彼は父に対する親子の情愛を強く感じましたが、また、家族の事情について知らなかったため恥ずかしさも感じました。
Nguyễn Thị Baは、戦争が終わった後どうなりましたか?
-戦争が終わった後、Nguyễn Thị Baは、家族と再会し、彼女の息子Trần Chiến Thắngと共に生活しました。彼女は、国家から与えられた表彰を受け、人々からの愛と尊敬の中で生活しました。
Trần Văn Phướcは、戦争後に何をしましたか?
-Trần Văn Phướcは、戦争後に休養と治療を行い、また、教育を続けました。その後、彼は情報省の高官として働き、家族と共に長く别れた後に再会しました。
Outlines
🇻🇳 Bác Hồ và người đàn ông bí ẩn bên cạnh linh cữu
Phần này kể về người đàn ông bí ẩn đứng bên cạnh linh cữu Bác Hồ và sự quan tâm sâu sắc của Bác Hồ cho dân tộc và nhân dân. Nó cũng giới thiệu bà Nguyễn Thị Ba, người có vai trò quan trọng trong việc truyền tài liệu cho ông Phạm Xuân Ẩn, một nhân vật quan trọng trong hoạt động tình báo. Bà Ba được mô tả là một người có kinh nghiệm và tài năng trong công tác liên lạc bí mật, đã có nhiều đóng góp cho cuộc chiến抗 cho đến khi được trao huân chương Anh Hùng lực lượng vũ trang nhân dân.
👪 Cuộc đời gian khổ và hy sinh của gia đình Trần Văn Phước
Phần này tóm tắt về cuộc đời của bà Ba, người là vợ của ông Phạm Xuân Ẩn, và những thách thức mà cô đã phải đối mặt trong việc giữ bí mật công việc, đồng thời nuôi dưỡng hai đứa con trong điều kiện khắc nghiệt của chiến tranh. Nó kể về tác động của chiến tranh đến các gia đình, sự cô đơn và những hy sinh gian khổ của bà Ba trong vai trò là một người liên lạc tin tức quan trọng, cũng như về ông Trần Văn Phước, người đã bị giam禁 và trải qua nhiều năm gian khổ trước khi được giải phóng.
💌 Những bức thư chưa được gửi và những năm tháng cô đơn
Phần này tập trung vào những năm tháng cô đơn của ông Trần Văn Phước khi ông phải sống tách biệt với gia đình tại miền Bắc, trong khi vợ ông đang thực hiện nhiệm vụ quan trọng trong thành Sài Gòn. Lần đầu tiên, ông được biết rõ hơn về vai trò của bà Ba trong hoạt động tình báo và cách ông đã tìm cách bù đắp sự thiếu vắng của gia đình thông qua việc viết những bức thư chưa được gửi đi.
😢 Cuộc gặp lại sau 23 năm và những tác động của chiến tranh
Phần này mô tả về lần gặp lại của ông Trần Văn Phước và bà Ba sau 23 năm sống cách ly. Nó kể về cảm xúc sâu sắc của hai người và những khó khăn trong việc重拾家庭生活 sau khi chiến tranh kết thúc. Ngoài ra, còn đề cập đến cuộc sống của con trai ông Trần Chiến Thắng, người đã gia nhập quân đội và sau đó trở thành một cán bộ cao cấp, cũng như những năm tháng ông Ba Phước đã trải qua trong vai trò là cán bộ lãnh đạo.
🏆 Danh dự và tôn vinh cho những người đã hy sinh
Phần cuối cùng nhấn mạnh vào sự tôn vinh và danh dự dành cho những người đã hy sinh cho sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc. Nó nhấn mạnh rằng bất chấp điều kiện khó khăn, những người anh hùng này đã được người dân yêu mến và tôn trọng, và là những người mãi mãi sống trong lòng dân.
Mindmap
Keywords
Please replace the link and try again.
Highlights
Bác Hồ dành cả cuộc đời để tìm con đường giải phóng cho dân tộc.
Ngày 21 tháng 7 âm lịch, Bác Hồ đã ra đi mãi, khiến người ta tuôn nước mắt.
Người đàn ông bí ẩn đứng bên linh cữu Bác Hồ được vinh dự cực kỳ lớn.
Bà Nguyễn Thị Ba là người giao liên duy nhất được giao nhiệm vụ trực tiếp với ông Phạm Xuân Ẩn.
Bà Ba đã tham gia cách mạng và được kết nạp vào Đảng cộng sản Đông Dương khi chưa đầy 18 tuổi.
Bà Ba và ông Phạm Xuân Ẩn đã có重要作用 trong việc thu thập và truyền tài liệu có giá trị chiến lược.
Trần Thế, con trai của bà Ba, đã sống một cuộc đời nhiều dấu ấn, được tuyên dương là anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân.
Bà Ba đã phải xa con và chồng để đảm bảo an toàn cho mạng lưới tình báo.
Ông Phạm Xuân Ẩn là người rất khó tính, có con mắt nhìn người và phân tích rất tinh tường.
Bà Ba đã phải giấu hai đứa con ở nơi khác nhau để đảm bảo an toàn cho họ.
Bà Ba và ông Ba Phước đã phải sống xa nhau trong 23 năm do nhiệm vụ cách mạng.
Ông Ba Phước đã bị giặc Pháp bắt và đày ra Côn Đảo, nhưng không khai báo bất cứ tin tức gì cho kẻ thù.
Bà Ba đã phải tiếp tục hoạt động cách mạng và làm giao liên cho các đồng chí trong khi giấu hai đứa con.
Trần Chiến Thắng, con trai của bà Ba, đã không được gặp mặt bố mẹ trong nhiều năm do nhiệm vụ bí mật của gia đình.
Bà Ba đã phải giấu身份 và sống trong vỏ bọc của mình để đảm bảo an toàn cho mạng lưới tình báo.
Các bức ảnh và bằng khen treo trong nhà bà Ba là kỷ niệm của những năm tháng hy sinh và công trạng.
Trần Chiến Thắng đã được gặp lại cha sau 20 năm, khi ông đã tìm đến Hà Nội.
Bà Ba và gia đình đã được sống lại với nhau sau 23 năm khi chiến tranh kết thúc.
Bà Ba đã được tuyên dương là anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân vì những đóng góp to lớn trong cách mạng.
Transcripts
giải mã bí ẩn người đàn ông bên linh cữu
Bắc
hồ kính chào quý vị khán giả đã quay trở
lại với số mới nhất của Tuyền mật quý vị
thân mến Bác Hồ người đã dành cả cuộc
đời để đi tìm con đường giải phóng cho
dân tộc cho nhân dân kể cả khi sắp rời
xa Trần Thế về với cõi người hiền người
vẫn luôn dành sự quan tâm cho nhân dân
cả nước đau đó một nỗi niềm yêu nước
thương dân vào lúc
9:47 ngày mùng 0 tháng 9 năm
1969 tức ngày 21 tháng 7 âm lịch Bác Hồ
kí yêu đã ra đi mãi mái khiến người tuôn
nước mắt Trời tuôn mưa ít ai biết rằng
trong những ngày trọng đại của cả dân
tộc bên cạnh nỗi đau thương mất mát như
bao người đồng bào chiến sĩ cả nước có
một người đàn ông đã có được vinh dự cực
kỳ lớn là được đứng túc trực bên linh
cữu Bác Hồ vậy người đàn ông bí ẩn đứng
bên Linh cứu Bác Hồ là ai và vì sao ông
lại có được vinh dự to lớn như vậy quý
vị hãy cùng theo dõi trong chương trình
ngày hôm
nay câu chuyện phải bắt đầu từ bà Nguyễn
Thị Ba và ông Phạm Xuân Ẩn bà Nguyễn Thị
Ba Giao Liên cho ông Ẩn thật hay nếu nhà
nước có thêm huân chương cho người vợ
anh hùng người mẹ dũng cảm thì bà ba
xứng đáng được trao tặng thêm những thứ
đó ngoài danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ
trang nhân dân mà Nhà nước đã trao ông
ẩn có tài giỏi bao nhiêu nhưng không có
bà ba là người giao Liên duy nhất tuyệt
vời được giao dịch trực tiếp với ông ấy
để nhận và truyền tài liệu đi trong
đường dây của cụm h63 thì những tin tước
thu thập được của điệp viên cũng không
có ý nghĩa gì gần 15 năm làm giao liên
cho ông Phạm Xuân Ẩn giữa đồ thành Sài
Gòn Bà Ba chưa một lần phạm sai lầm để
tài liệu của ông Ẩn lọt vào tay kẻ thù
gần 500 tài liệu có giá trị khác nhau
được ông Phạm Xuân Ẩn cung cấp cho tổng
hành Dinh thông qua bà ba có những thông
tin cực kỳ quý giá làm xoay chuyển bước
ngoặt của cuộc chiến cho thấy đóng góc
quan trọng của cụm h63 như thế nào vào
công cuộc của ngành tình báo hôm nay
Tuyền mật sẽ kể cho quý vị về bà ba anh
hùng về những hy sinh Thầm Lặng của bà
anh Trần Chiến Thắng con trai Bà Ba nói
trong niềm xúc động bên mộ của mẹ mình
tại nghĩa trang liệt sĩ tỉnh Long An
không phải ai cũng có được vinh dự như
má tôi đã sống qua một cuộc đời nhiều
dấu ấn như vậy đâu đó là cuộc đời ba
trong một này nhé bà là Lão thành cách
mạng tiền khởi nghiệp tức là tham gia
cách mạng trước năm
1945 là người được nhận huy hiệu 8 năm
tuổi Đảng là anh hùng lực lượng vũ trang
nhân dân được tuyên dương đợt đầu tiên
tháng 1 năm
1976 ngay sau khi cuộc kháng chiến chống
Mỹ cứu nước vừa kết thúc Vâng B Nguyễn
Thị Ba cho đến lúc này là con người duy
nhất ở giải đất hình chữ S có ba trong
một như vậy chú Tư Cang cụm trưởng h63
có kể những ngày đầu khi từ Mỹ trở về
sau khi xác định mọi mọi thứ an toàn ông
Phạm Xuân Ẩn đã chủ động móc nối với tổ
chức thông qua bà Tám Thảo tức là bà
Nguyễn Thị Mỹ Nhung và bà ấy trở thành
người giao liên đưa tin tức cho ông ẩn
trong những ngày đầu những năm
1960 cấp trên đã tích cực tìm kiếm một
người giao liên giỏi cho ông Ẩn để phù
hợp với vỏ bọc của ông ấy ông Ẩn là
người rất khó tính đã có mấy người được
cử vào thành cho ông nhưng toàn bị ông
ấy chê phải tới bà ba mới lọt được mắt
xanh của ông ấy xét ra ông ẩn có con mắt
nhìn người và phân tích rất tinh tường
nhiều lúc cũng nói vui nếu bà Ba mà vẫn
bị ông Ẩn chê thì trong căn cứ cũng khó
có thể tìm ra người nào làm giao liên
châu ngần bà ba là một người có rất
nhiều kinh nghiệm trong công tác giao
liên bí mật Bà Ba sinh năm 1917 chưa tới
18 tuổi bà đã tham gia cách mạng và được
kết nạp vào Đảng cộng sản Đông Dương năm
19 tuổi tức là năm
1936 bà làm giao liên cho sứ Ủy Nam Kỳ
trong thời gian tiền khởi nghĩa bà lấy
ông Ba Phước tức là ông Trần Văn Phước
cùng quê lớn hơn bà một tuổi và cũng là
cán bộ tiền khởi nghĩa như bà năm
1948 bà ba hạ sinh được đứa con gái và
đặt tên là Trần Thị Hồng Liên trước đó
bà ba có sinh một lần nhưng đứa nhỏ yếu
quá và mất năm
1952 Bà Ba sinh được đứa con trai đặt
tên là Trần Chiến Thắng khi bà ba Sinh
cậu con trai được mấy tháng thì ông Ba
Phước là một trong những cán bộ chủ chốt
của tỉnh Long An được cử đi công tác khu
sáu và ông bà không được gặp nhau kể từ
ngày đó năm 1953 phận Ông Ba Phước cũng
hay ốm đau do dì chứng của những trận
đòn thủ tra tấn nơi Côn Đảo khi ông bị
bắt và đày ra đó 6 năm ông Ba Phước được
tổ chức bố trí cho ra ngoài miền bắc
chữa bệnh và học tập bồi dưỡng để làm
cán bộ lãnh đạo nguồn cho cách mạng miền
Nam Bà Ba vẫn tiếp tục hoạt động cách
mạng làm giao liên cho xứ ủy bà đang là
giao liên cho đồng chí Sáu Dân Võ Văn
Kiệt để hoạt độngng cách mạng Bà Ba phải
gửi hai đứa con của mình cho bà con nuôi
giúp chồng thì ra miền bắc không biết
khi nào mới có thể gặp được còn hai con
nhỏ thì nhờ bà con nuôi giúp để mình đi
hoạt động cách mạng năm
1954 bà có thể được phép đi tập kết ra
miền Bắc để được gặp chồng nhưng công
việc lại rất cần bà phải ở lại thành thử
gia đình bà không có dịp cùng nhau mỗi
người ở một nơi anh Trần chiến thắng nhớ
lại Hồi đó tôi tám chín tuổi gì đó Có
dạo khi má nhớ tôi quá má đón tôi vào
Sài Gòn ở cùng má tôi đã là giao liên
cho ông Ẩn thuê nhà ở trong xóm lao động
nghèo Má cũng phải tạo vỏ bọc cho mình
là có chồng đi lính cho Pháp với các bậc
Thượng sĩ bị h sinh giờ là gái quá chồng
nuôi con trong nhà có đề ảnh của ba để
hương khói qua mắt mọi người xung quanh
những dịp Tết về hai mẹ con buồn lắm chỉ
biết nằm ôm nhau mặt nước mắt lưng tròng
để nghe hàng xóm h Vy gia đình đón tết
đốt pháo mấy lần má tôi đi gặp ông ẩ để
Goo và nhận tài liệu tôi cũng kêu ông Ẩn
là chú hai ông Ẩn hay mua đồ chơi cho
tôi có lần hai mẹ con chờ ông ẩn ở địa
điểm liên lạc Chờ lâu quá mãi ông Ẩn mới
xuất hiện tôi liền reo lên rất to Má ơi
má ơi chú Hai tới rồi kìa mau ra gặp đi
ông Ẩn sợ quá sau lần ấy ông Ẩn đã nói
với má tôi Đại ý kiểu này không được rồi
chị Ba ơi nguy hiểm lắm chị Ba phải gửi
thằng nhỏ ở nơi khác đi chứ tiếp diễn
như thế này là tôi với chị bể hết một
khi ông ngẩn đã có ý kiến như vậy không
thể không Gửi con đi nhưng giờ gửi đi
đâu là người mẹ đứa con là niềm an ủi
với bà mỗi ngày để bà hoạt động nhưng
giờ vì nhiệm vụ thì buộc phải xa nó biết
làm thế nào như có lửa đốt trong lòng bà
ba trồng một nơi ba một nơi hai đứa con
cũng mỗi đứa một nơi khiến nước mắt bà
đã rơi từng đêm ướt hết chiếc gối của bà
vì nhớ chồng nhớ con cuộc chiến này thật
tàn nhẫn Không biết khi nào mới kết thúc
nó đã chia ly chính gia đình nhỏ bé của
bà mỗi người một nơi Giống như bao gia
đình khác và bà đang cùng đồng đội của
mình trong trận chiến thầm lặng còn với
ông Ẩn ông quá hiểu Bà Ba đã phải khó xử
như thế nào khi phải xa con nhưng vì sự
an toàn cho lưới tình báo mà ông phải đề
nghị Bà Ba gửi con đi
thế đấy bà ba đã phải một mình giữa cái
thành phố Sài Gòn náo nhiệt âm thầm
trong vỏ bọc của mình gần 15 năm trời để
hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà không hề
nhận được một tin tức gì về chồng và hai
đứa con cho tới sau ngày 30 tháng 4 năm
1975 mới hay biết chồng và các con vẫn
còn sống nước mắt của bà lại tuôn rơi
trong ngày đoàn tụ khi vào tháng 7 năm
1975 ông bà Phước đã từ Hà Nội vào Sài
Gòn để gặp bà sau đúng 23 năm vợ chồng
xa cách không một lá thư không có cái
khăn nào có thể thấm được hết nước mắt
của ông bà trong ngày gặp lại nước mắt
hạnh phúc nước mắt nhớ thương dồn nén 23
năm xa nhau và nước mắt của ngày đất
nước đã chấm dứt chiến tranh ông Ba
Phước tên thật là Trần Văn Phước chồng
bà ba sinh năm 1916 quê quán ở xã Bình
Thạnh huyện Thủ Thừa tỉnh Long An Ông
cũng là cán bộ Lão thành cách mạng tiền
Khởi Nghĩa năm 1000 939 ông bị giặc Pháp
bắt chúng cha Tấn ông rất dã man nhưng
chàng thanh niên 23 tuổi ấy đã tỏ rõ khí
phách của người Đảng viên Cộng sản tha
hy sinh nhưng không đầu hàng giặc và
khai báo không moi được tin tức gì chúng
đã đày Ông ra nhà tù Côn Đảo ở nơi địa
ngục trần gian Côn Đảo Ông vẫn tiếp tục
bị tụi nó tra tấn và hành hạ dã man về
thể xác cách mạng tháng 8 năm 1945 thành
công ông và Các cựu tu được giải phóng
và đưa về đất liền chấm dứt 6 năm khổ
sai ngoài Côn Đảo ông tiếp tục hoạt động
và tham gia chống Pháp quay trở lại xâm
chiếm nước ta ngay tại quê nhà khi này
ông là cán bộ lãnh đạo chủ chốt của tỉnh
nhà Long An năm
1953 tổ chức đã quyết định đưa ông ra
miền bắc để có điều kiện điều trị chăm
sóc sức khỏe cho ông khi nhiều vết
thương đã tái phát vì di chứng của các
đòn tra tấn dã man trong tù ông là cán
bộ lãnh đạo cần được bồi dưỡng học tập
để làm cán bộ nguồn cho lãnh đạo miền
Nam sau này
vì thế khi ra Bắc ngoài việc chữa trị
các thương tích phục hồi sức khỏe Ông
còn được cử tham gia các khóa đào tạo
được gửi cả sang Trung Quốc theo học các
chương trình huấn luyện cán bộ mục đích
cuối cùng là để cho ông được trở về miền
Nam cùng đồng bào đánh Mỹ nhưng sức khỏe
của ông không đảm bảo để ông có thể đi
bộ cùng đoàn quân vượt Trường Sơn trở
lại với chiến trường miền Nam nhìn những
đoàn quân chi viện cho miền Nam dầm dập
lên đường trong những năm 60 của thế kỷ
trước nước mắt ông đã tuôn D rơ vì mình
không thể đi được nhớ thương vợ con
trong ấy mỗi ngày không biết giờ này
sống ra sao ông chỉ được thông báo là vợ
ông đang thực hiện nhiệm vụ quan trọng
trong thành Sài Gòn ngầm ông cũng đoán
được đó là nhiệm vụ giao liên mật cho
quân báo và tình báo bởi vợ ông không
thể gửi thư cho ông về phần mình ông
cũng không biết phải gửi thư vào Nam cho
vợ như thế nào vì không có địa chỉ ngày
Bắc đêm Nam ông nhìn thấy vợ con qua
từng giấc ngủ sau cơn mơ để khi giật
mình tỉnh dậy thì nước mắt lưng tròng
cảm giác ấy đến với ông thường xuyên
trong sự cô đơn trên đất Bắc Vậy là ông
tự động ngồi vào bàn lấy giấy ra viết
thư cho vợ để được chút bầu tâm sự Ông
viết thư cho vợ như thẻ mình đang được
nói chuyện với vợ con để vơi đi nỗi buồn
ông trăm viết thư lắm Cứ thấy buồn là
ông lại ngồi vào bàn để viết những bức
thư không được gửi đi có những bức thư
ông viết dài tới cả chục trang giấy pl
ông Tâm Niệm ngày kết thúc chiến tranh
sẽ mang tất cả những bức thư này về cho
vợ đọc để hiểu rõ tình cảm đong đầy của
ông đã dành cho vợ con như thế nào trong
những ngày sống trên đất Bắc xong trong
ông luôn Thường trực nỗi lo không biết
vợ mình có còn sống nổi Sau chiến tranh
hay không để đọc thư bởi công việc của
bà là rất nguy hiểm thời đó ông là cán
bộ trung cao cấp của bộ lương thực với
chức vụ là vụ trưởng vụ tổ chức cán bộ
vì ông sống độc thân ông được nhà nước
phân cho căn phòng nhỏ trong khu nhà tập
thể Ông còn là Chủ tịch Hội đồng hương
Long An tại miền Bắc những ai đã từng
sống ở Hà Nội có gốc Long An thời đó thì
sẽ nhớ chú bà phước chủ tịch hội đồng
hương hiền lành dễ mến chú tư cà kể thêm
ngày chú ra Hà Nội cuối năm 1973 đề học
ở trường cao cấp chính trị quân đội chú
có ghé thăm ông bà Phước khi ấy ông bà
Phước ở trong một căn phòng nhỏ của khu
tập thể ông bà Phước không hề có tin tức
gì về vợ cả ngồi nghe chú Tư Cang kể về
bà ba ông Ba Phước khóc dòng vì nhớ
thương vợ và thương vợ đang phải thực
hiện nhiệm vụ hết sức nguy hiểm có thể
bị địch bắt và hy sinh bất cứ lúc nào
chú Tư nói với ông Ba Phước cụm tình báo
h63 năm 1971 được tuyên dương anh hùng
lực lượng vũ trang nhân dân trong đó bà
ba Vợ ông có vai trò rất quan trọng là
người giao liên cho ông Ẩn từ đó tài
liệu của ông Ẩn được an toàn tối đa khi
nghe chú Tư Cang trách anh thật tệ Ngần
ấy năm mà không có được một lá thư nào
gửi cho vợ là sao ở chỏng bà mong tin
của anh lắm Ông Ba Phước đứng dậy đi về
phía tủ quần áo ông lôi ra một hộp to
chứa một đống thư và nói anh coi cả trăm
lá thư đây tôi đã viết cho bà mà nào có
gửi được đâu anh Thắng con trai ông bà
Phước kể tiếp hồi đó sau khi tôi không
được ở Sài Gòn với má các cô chú gửi tôi
vào trong chiến khu Chị gái tôi cũng
được gửi vào trong đó hai chị em tôi
cũng ở hai nơi khác nhau một thời gian
Tôi cũng gia nhập bộ đội giải phóng năm
1972 khi ấy tôi tròn 20 tuổi các chú đề
nghị gửi tôi ra miền Bắc để học tập Thế
là tôi theo đường dây đi bộ mấy tháng ra
tới Hà Nội vì tôi đã là bộ đội nên không
được gửi liên học ở trường học sinh miền
Nam tôi phải học bổ túc theo hệ quân sự
tôi nhớ ở khu vực chèm thì phải tôi nhớ
là hôm đó sau khi tôi ra được một tuần
rồi cũng đang tính thu xếp đi tìm ba thì
thấy có chiếc xe ô tô com ca chạy tới
mọi người nói tôi lên có người gặp tôi
cũng đoán ra là ba tới tìm tôi nhưng khổ
nỗi Tôi có biết mặt ba đâu một người đàn
ông trên 50 tuổi tóc đã điểm xương tiến
đến và nói bác là ba của cháu đây Trần
Chiến Thắng phải không Dạ nhưng cháu
không biết bác là ai Người Đàn Ông móc
trong túi ra tấm ảnh có ba người chỉ vào
đó rồi nói đây là ảnh mẹ m chị Ba Liên
và cháu con đã nhận ra chưa nói xong ông
ôm chặt lấy tôi Còn tôi thì vẫn đứng như
trờ chồng lúc thì ông gọi tôi là con lúc
là cháu không biết đằng nào mà lần K
cũng đúng thôi cũng 20 năm rồi ông xa
chúng tôi giờ mới được kêu tiếng con mà
sao nó sượng sượng thế nào về phần tôi
tôi chưa bao giờ từng được gọi tiếng ba
trong đời hôm nay tôi cũng không biết
gọi tiếng Ba tôi chỉ quen gọi chú gọi
bác thôi
thế đấy Cha con tôi gặp nhau mà không
mừng mừng tủi tủi được như bao gia đình
khác dẫu trong mỗi người vẫn trực trò
những giọt nước mắt hạnh phúc sẽ được
tuôn ra tôi cũng làm cho ông thất vọng
rất lớn khi ông hỏi chuyện gia đình ông
hỏi thăm má thăm chị Ba Liên tôi nói
cháu có được gặp má đâu mà kể hơn chục
năm nay rồi không thấy mặt nhau à c chị
Ba Liên nữa mấy năm nay cũng không được
gặp biết gì mà kể bây giờ tôi đã cảm
nhận được nỗi thất vọng Ê trẻ nơi ông
khi không được nghe chính con trai của
mình từ chiến trường mới trở ra kể
chuyện gia đình cuộc sống nghiệt ngã quá
ông g tôi khi tôi mới mấy tháng tuổi má
vẫn đang bồng trên tay nay tôi đã ở tuổi
20 Tôi không cảm nhận được tình cha con
tôi lớn lên như cây tre cây trúc mọc bò
mọc bụi không có hơi ấm của cha mẹ tôi
nhớ sau đó tôi có xin phép đơn vị để về
Hà Nội chơi với ba và ngủ lại với ba một
đêm hai cha con nằm cạnh nhau bà hỏi tôi
có nhớ gì về ông nội không ngày ông nội
mất con có về chịu tang thay cha hay
không Tôi thưa với ba ba ơi Trước khi
nội mất Chừng ba bố tháng và năm
1963 thì con có về tham Nội nội đang
bệnh rồi yếu lắm con có hỏi bây giờ Nội
cần gì ngước nhìn con Nội chỉ nói một
câu ước gì Nội được thấy mặt cha con khi
tôi vừa dứt lời thì ba ô chặt lấy tôi
rồi kêu lên trời ơi là trời ba phạm tội
bất hiếu với nội rồi con ơi nước mắt ông
đã làm ướt hết lưng áo của
tôi trên tường trong căn nhà của bà ba
treo một bức ảnh rất lạ giữa một rừng
bằng khen của cả ông và bà đó là bức ảnh
chụp linh cửu của Bác Hồ trong những
ngày tăng lễ tháng 9 năm
1969 tại Hà Nội ở đó có một người đàn
ông mặc đồ trắng tay đeo tang đen đang
đứng Trang Nghiêm anh Thắng nói đó là ba
tôi đó Trời ơi ông Ba Phước được thay
mặt biết bao người con miền Nam đang
ngày đêm đánh Mỹ đứng túc trực bên linh
cữu của Bác Hồ trong những ngày quốc
tang còn vinh dự nào trong đời hơn thế
hay không ngày 30 tháng 0 năm
1975 giải phóng Sài Gòn Trong dập trời
hoa và cờ của ngày chiến thắng bà ba thu
mình trong căn nhà nhỏ Nước Mắt Cứ hai
hàng rơi như chưa từng rơi không biết có
phải là giấc mơ hay không nhưng chắc
chắn gia đình bà sẽ được sum họp sau 23
năm rồi Kể từ ngày ông Ba Phước xa bà
Đằng đắng năm
1952 Khi đứa con trai trên tay mới mấy
tháng tuổi anh Thắng kể nghe tin Sài Gòn
Giải Phóng mừng quá mình sẽ được cùng
với ba Trở Về Sài Gòn ngay để gặp má và
chị Ba Liên Ba anh đã theo chuyến bay
quân sự vào Sài Gòn vào tháng 7 năm
1975 và gặp má chị Ba Liên anh Khi đó
đang vào học Đại học thông tin của quân
đội không thể về cùng ba được biết bao
nước mắt của má ngày gặp mặt ba bà đã kể
lại cho anh bà kể khi gặp má M biểu Ngần
ấy năm ông Hồng nhớ hồng thương tui hay
sao mà không một lá thư ba anh soạn ra
một đống thư rồi nói ở đó mà không nhớ
nè bà đọc hết đi coi coi Tui có nhớ có
thương bà không sau đó ba anh trở ra Hà
Nội Ba làm thủ tục để chuyển về Sài Gòn
công tác còn mình anh bơ vơ trên đất Bắc
khoảng tháng 9 năm
1975 thì ba chuyển hẳn về Sài Gòn công
tác bà là cán bộ cao cấp rồi được phân
nhà lớn lắm ở đường Nguyễn Công Chứ quận
1 nhưng ba không nhận với lý do nhà có
bao nhiêu người đâu mà nhận chi cái nhà
to như thế lãng phí má thì được tổ chức
phân cho cái nhà phố ở chung với một hai
gia đình cũng bên tình báo ba má và chị
Ba Liên về ở đó Khoảng giữa năm 1976 thì
mã được tổng cục ttin báo thu xếp cho
một chuyến tham quan Hà Nội với tư cách
là người vừa được tuyên dương anh hùng
khi đó anh mới gặp được má ở Hà Nội vậy
là mười mấy năm rồi Hai má con mới gặp
nhau ôi Má tôi người anh hùng tôi cứ ngỡ
như đang đi trong mơ chiến tranh kết
thúc rồi má tham gia Đánh Pháp đuổi Mỹ
từ tuổi 17 và nay ở tuổi 60 bà đã được
tuyên dương anh hùng lực lượng vũ trang
nhân dân mái đầu má tóc sợi trắng đã bắt
đầu nhiều hơn sợi đen cuối năm
1977 Anh tốt nghiệp Đại học thông tin
quân đội và chuyển về quân đoàn 4 ở
thành phố Hồ Chí Minh gia đình anh khi
đó mới chính thức được XM họp đầy đủ Sau
khi chiến tranh kết thúc anh tham gia
vào chiến tranh biên giới Tây Nam chống
pp ở Campuchia nhiều năm và năm
1982 thì xin ra quân để về quê nhà Long
An với ba má khi ấy ông bà đã nghỉ hưu
và ba sức khỏe rất kém do bị tra tấn
trong những năm tháng ở tù Côn Đảo ngày
ba về hưu sức khỏe rất kém thời gian nằm
trong bệnh viện nhiều hơn ở nhà với gia
đình và ông ra đi năm
1991 ở tuổi
75 quý vị thân mến quả thật nghe đến đây
Tuyền mật TV luôn tự hào về các cô các
chú các anh các chị Những Người đã hiến
dâng máu xương của mình cho sự nghiệp
bảo vệ tổ quốc và khi chờ về đời thường
họ dù có sống nghèo không có của cải vật
chất gì nhưng lại sống giữa tình yêu
thương và kính trọng của người dân mọi
người luôn nhớ tới họ Họ là những người
anh hùng sống mãi trong lòng dân phải
không quý vị
関連動画をさらに表示
[Subtitle] 커밍 홈 Coming Home_Jeju April 3rd documentary
Don't go anywhere, I'll come get you after work!
Biden delivers Memorial Day address
Family of George Floyd speaks out four years after his death
Pearl Harbor sailor finally gets proper burial at Arlington National Cemetery
【朗報】ワイ「スリルがたまらないンゴね!!!!」→結果wwwwwwwww【2ch面白いスレ】
5.0 / 5 (0 votes)