GIẢI MÃ Bí Ẩn NGƯỜI ĐÀN ÔNG Bên Linh Cữu BÁC HỒ | TUYỆT MẬT TV
Summary
TLDRLe script narre l'histoire émouvante et héroïque de la famille de M. Phạm Xuân Ẩn, un homme qui a joué un rôle crucial dans la guerre du Vietnam. Le récit commence par la déclaration d'amour et le dévouement du peuple pour M. Hồ Chí Minh, illustré par la douleur partagée lors de son décès. La femme de M. Ẩn, Mme Nguyễn Thị Ba, est présentée comme une héroïne silencieuse, ayant travaillé en tant que liason secrète pour la résistance, restant dévouée à sa mission malgré les séparations forcé par la guerre. Leur fils, Trần Chiến Thắng, raconte comment la famille a été écartelée pendant les conflits, avec des années de séparation et des sacrifices personnels. La réunion finale après la fin de la guerre et le retour à une vie normale sont décrits avec émotion, soulignant le respect et l'admiration que le peuple accorde à ces héros qui ont tout donné pour la liberté de leur pays.
Takeaways
- 📜 Le script narre la vie et les sacrifices d'une famille vietnamienne impliquée dans la lutte pour l'indépendance nationale.
- 👨🦳 L'homme mystérieux mentionné, M. Phạm Xuân Ẩn, a joué un rôle crucial en tant que liant entre différentes parties impliquées dans la résistance.
- 👵 Bà Nguyễn Thị Ba, épouse de M. Phạm Xuân Ẩn, a été une héroïne en derrière les scènes, servant de liant pour la transmission de documents sensibles.
- 🇻🇳 La détermination et le dévouement de cette famille reflètent le patriotisme profond et l'amour pour la nation vietnamienne.
- 📧 M. Phạm Xuân Ẩn a fourni près de 500 documents précieux à la direction de la guerre, contribuant ainsi à la réussite de la lutte.
- 🔍 Bà Ba a travaillé avec succès en tant que liante pendant près de 15 ans sans commettre d'erreurs qui auraient compromis la mission.
- 🤝 La collaboration entre M. Phạm Xuân Ẩn et sa femme, Nguyễn Thị Ba, a été essentielle pour le succès des opérations de renseignement.
- 💌 M. Trần Văn Phước, le mari de Bà Ba, a également été un leader révolutionnaire qui a souffert et a été incarcéré pour sa foi.
- 🏥 Suite à sa libération de la prison, M. Trần Văn Phước a continué à contribuer à la cause en participant à des programmes de formation en Chine.
- 😢 La séparation forcée de la famille et les sacrifices individuels montrent l'impact émotionnel de la guerre sur les familles.
- 🏡 La réunion finale de la famille après 23 ans de séparation illustre la persévérance et la force de l'esprit de cette famille.
Q & A
Qui était le personnage principal de l'histoire et qu'a-t-il fait pour le pays ?
-Le personnage principal de l'histoire est le couple Nguyen Thi Ba et Pham Xuan An. Ils ont dédié leur vie à la lutte pour l'indépendance et la liberté du peuple, avec des rôles importants dans la résistance contre l'occupation étrangère et la protection des documents sensibles.
Comment a été la vie de Nguyen Thi Ba pendant la guerre ?
-Nguyen Thi Ba a vécu une vie extrêmement difficile pendant la guerre. Elle a dû se séparer de sa famille, envoyer ses enfants à l'écart pour leur sécurité, et travailler seule dans la ville de Saigon sous une identité de couverture, tout en exécutant des missions de renseignement risquées.
Quel était le rôle de Nguyen Thi Ba en tant que liason pour Pham Xuan An ?
-En tant que liason pour Pham Xuan An, Nguyen Thi Ba était responsable de la transmission sécurisée de documents et d'informations cruciales. Elle a fourni près de 500 documents de valeur diverse à la direction de la guerre, contribuant ainsi de manière significative à la réussite des opérations.
Comment Pham Xuan An a-t-il été choisi comme le contact pour Nguyen Thi Ba ?
-Pham Xuan An a été choisi après une recherche active d'une personne de confiance et compétente pour servir de liason. Il avait une vision très claire des personnes et une analyse très fine, et il n'a accepté Nguyen Thi Ba comme liason qu'après avoir reconnu son expérience et ses compétences.
Quelle a été la situation de la famille de Nguyen Thi Ba après la guerre ?
-Après la guerre, la famille de Nguyen Thi Ba a été réunie après 23 ans d'absence. Son mari, Tran Van Phuc, est revenu à Saigon et a pu les revoir. Leur fils, Tran Chien Thang, a également rejoint l'armée et a été envoyé au nord pour étudier, où il a finalement rencontré son père après de longues années.
Comment Tran Van Phuc a-t-il été honoré pour son service pendant la guerre ?
-Tran Van Phuc a été honoré pour son service en tant que cadre de la révolution et a été choisi pour être le gardien du cercueil de President Ho Chi Minh pendant les funérailles nationales, ce qui était un honneur extrême.
Quelle a été la carrière de Tran Chien Thang après la guerre ?
-Tran Chien Thang a bien que gradué de l'Université militaire et a rejoint l'armée, où il a servi pendant plusieurs années. Il a également participé à la guerre des frontières du Sud-Ouest contre le Cambodge et a pris sa retraite pour retourner à sa ville natale de Long An.
Comment la famille de Nguyen Thi Ba a-t-elle été affectée par la guerre ?
-La guerre a eu un impact profond sur la famille de Nguyen Thi Ba. Ils ont été forcés de vivre séparés pendant de nombreuses années, et le fils, Tran Chien Thang, a grandi sans le soutien de ses parents. La guerre a également laissé des séquelles sur la santé de Tran Van Phuc, qui a souffert de problèmes de santé à cause des traitements qu'il a reçus en prison.
Quels sacrifices la famille a-t-elle dû faire pour le pays ?
-La famille a fait de grands sacrifices pour le pays, y compris la séparation forcée, le travail dans des conditions dangereuses sans reconnaissance, et le risque permanent d'être capturés et de sacrifier leur vie pour la cause de la liberté nationale.
Comment la société reconnaît-elle les efforts et les sacrifices des héros nationaux comme Nguyen Thi Ba et sa famille ?
-La société reconnaît les efforts et les sacrifices héroïques des personnes comme Nguyen Thi Ba et sa famille en leur accordant le respect et l'admiration qu'ils méritent. Ils sont vénérés comme des héros vivants et leurs actions sont célébrées comme des exemples de dévouement envers la patrie.
Quelle est la leçon principale que l'on peut tirer de l'histoire de cette famille ?
-La leçon principale de l'histoire de cette famille est l'importance du sacrifice personnel et du dévouement envers un idéal plus grand. Leur histoire nous rappelle que la liberté et la paix ne viennent pas sans effort et que les héros qui les défendent méritent d'être honorés et记住.
Outlines
🕵️♂️ L'homme mystérieux au chevet du cercueil
Le premier paragraphe nous entraîne dans l'histoire d'un homme anonyme qui a reçu une distinction très spéciale : la possibilité de veiller au chevet du cercueil de l'illustre figure politique et nationale du Vietnam, M. Ho Chi Minh. Ce paragraphe nous révèle également l'importance du rôle de Mme Nguyen Thi Ba, une mère héroïque et une figure clé dans la transmission de documents sensibles durant la guerre, grâce à son réseau de contacts et son efficacité. Le récit met en lumière le dévouement et les sacrifices de ces personnages pour la cause nationale.
📨 La séparation forcée et l'amour inébranlable
Dans le deuxième paragraphe, l'histoire se concentre sur les sacrifices personnels de Mme Ba et de son époux, M. Pham Xuan An, qui ont dû endurer une séparation prolongée en raison de leur engagement dans la lutte pour la liberté du pays. Le récit détaille la vie difficile de Mme Ba qui, en tant que mère et épouse séparée, a dû gérer le danger constant de sa mission tout en souffrant de l'absence de sa famille. Ce paragraphe illustre la détermination et le courage de cette femme qui a travaillé sans relâche pour la cause, malgré les épreuves.
💌 Les lettres non envoyées et le poids de l'absence
Le troisième paragraphe nous expose la situation de M. Tran Van Phuoc, le mari de Mme Ba, qui a également joué un rôle significatif dans la révolution et a souffert de séparation de sa famille. Il décrit la solitude et la nostalgie de M. Phuoc, qui a écrit de nombreuses lettres à sa femme sans pouvoir les envoyer. Ce paragraphe souligne la force de leur amour et le dévouement à la cause commune, malgré les années de séparation et l'incertitude.
🏡 La réunion après 23 ans et le retour à la vie civile
Le quatrième paragraphe raconte l'émotionnelle réunion de la famille après 23 ans d'absence et de sacrifice. La narration nous mène à travers les moments de bonheur et de tristesse pour Mme Ba et sa famille, qui ont finalement pu se retrouver après la fin des hostilités. Le récit met en avant la transition difficile vers la vie civile et les efforts pour reconstruire une vie familiale après les années de guerre et de séparation.
🎖️ Les héros de la nation et leur légacé
Dans le cinquième et dernier paragraphe, le récit se termine sur une note qui honore la mémoire et le dévouement des héros nationaux comme Mme Ba et M. Phuoc. Il souligne comment ces figures ont vécu des vies modestes, mais ont été entourées d'amour, de compassion et de respect de la part de leur peuple. Le paragraphe conclut en reconnaissant l'importance de leur contribution à la nation et la manière dont leur esprit de sacrifice a marqué l'histoire du Vietnam.
Mindmap
Keywords
💡Bác Hồ
💡Giao Liên
💡Kháng Chiến Chống Mỹ
💡Anh Hùng
💡Tình Báo
💡Hy Sinh
💡Cách Mạng
💡Linh Cữu
💡Đất Hình Chữ S
💡Tháng Tám
💡Huân Chương
Highlights
Nguyễn Thị Ba, người mẹ dũng cảm, được trao danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân
Phạm Xuân Ẩn là người có vinh dự đứng túc trực bên linh cữu Bác Hồ
Bà Ba là người giao liên duy nhất được giao dịch trực tiếp với Phạm Xuân Ẩn
Bà Ba đã tham gia cách mạng và được kết nạp vào Đảng cộng sản Đông Dương khi còn trẻ
Bà Ba và chồng cô, Trần Văn Phước, đều là cán bộ tiền khởi nghĩa
Bà Ba đã phải tách rời hai đứa con để đảm bảo an toàn cho mạng lưới tình báo
Bà Ba đã gửi hai đứa con cho bà con nuôi và hoạt động cách mạng trong thành phố Sài Gòn
Trần Văn Phước, chồng bà Ba, bị bắt và đày ra Côn Đảo, đôi vợ chồng phải sống xa nhau 23 năm
Ông Ba Phước, tên thật là Trần Văn Phước, là cán bộ lãnh đạo của tỉnh Long An, được救了 và đi học ở Trung Quốc
Bà Ba và hai đứa con được đoàn tụ lại sau 23 năm chia ly sau khi chiến tranh kết thúc
Trần Chiến Thắng, con trai bà Ba, chỉ được gặp lại bố sau 20 năm và không nhận ra mặt bố
Ông Ba Phước đã viết hàng trăm lá thư gửi vợ con nhưng không gửi được
Bà Ba và ông Ba Phước được tuyên dương là anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân
Bà Ba và ông Ba Phước là những người anh hùng sống mãi trong lòng dân
Chuyện tình của bà Ba và hai đứa con được trình bày trong chương trình 'Tuyền mật quý vị'
Bà Ba đã phải hy sinh rất nhiều cho nhiệm vụ tình báo, sống tách rời khỏi gia đình
Các người anh hùng như bà Ba và ông Ba Phước được tôn vinh và được người dân yêu mến
Transcripts
giải mã bí ẩn người đàn ông bên linh cữu
Bắc
hồ kính chào quý vị khán giả đã quay trở
lại với số mới nhất của Tuyền mật quý vị
thân mến Bác Hồ người đã dành cả cuộc
đời để đi tìm con đường giải phóng cho
dân tộc cho nhân dân kể cả khi sắp rời
xa Trần Thế về với cõi người hiền người
vẫn luôn dành sự quan tâm cho nhân dân
cả nước đau đó một nỗi niềm yêu nước
thương dân vào lúc
9:47 ngày mùng 0 tháng 9 năm
1969 tức ngày 21 tháng 7 âm lịch Bác Hồ
kí yêu đã ra đi mãi mái khiến người tuôn
nước mắt Trời tuôn mưa ít ai biết rằng
trong những ngày trọng đại của cả dân
tộc bên cạnh nỗi đau thương mất mát như
bao người đồng bào chiến sĩ cả nước có
một người đàn ông đã có được vinh dự cực
kỳ lớn là được đứng túc trực bên linh
cữu Bác Hồ vậy người đàn ông bí ẩn đứng
bên Linh cứu Bác Hồ là ai và vì sao ông
lại có được vinh dự to lớn như vậy quý
vị hãy cùng theo dõi trong chương trình
ngày hôm
nay câu chuyện phải bắt đầu từ bà Nguyễn
Thị Ba và ông Phạm Xuân Ẩn bà Nguyễn Thị
Ba Giao Liên cho ông Ẩn thật hay nếu nhà
nước có thêm huân chương cho người vợ
anh hùng người mẹ dũng cảm thì bà ba
xứng đáng được trao tặng thêm những thứ
đó ngoài danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ
trang nhân dân mà Nhà nước đã trao ông
ẩn có tài giỏi bao nhiêu nhưng không có
bà ba là người giao Liên duy nhất tuyệt
vời được giao dịch trực tiếp với ông ấy
để nhận và truyền tài liệu đi trong
đường dây của cụm h63 thì những tin tước
thu thập được của điệp viên cũng không
có ý nghĩa gì gần 15 năm làm giao liên
cho ông Phạm Xuân Ẩn giữa đồ thành Sài
Gòn Bà Ba chưa một lần phạm sai lầm để
tài liệu của ông Ẩn lọt vào tay kẻ thù
gần 500 tài liệu có giá trị khác nhau
được ông Phạm Xuân Ẩn cung cấp cho tổng
hành Dinh thông qua bà ba có những thông
tin cực kỳ quý giá làm xoay chuyển bước
ngoặt của cuộc chiến cho thấy đóng góc
quan trọng của cụm h63 như thế nào vào
công cuộc của ngành tình báo hôm nay
Tuyền mật sẽ kể cho quý vị về bà ba anh
hùng về những hy sinh Thầm Lặng của bà
anh Trần Chiến Thắng con trai Bà Ba nói
trong niềm xúc động bên mộ của mẹ mình
tại nghĩa trang liệt sĩ tỉnh Long An
không phải ai cũng có được vinh dự như
má tôi đã sống qua một cuộc đời nhiều
dấu ấn như vậy đâu đó là cuộc đời ba
trong một này nhé bà là Lão thành cách
mạng tiền khởi nghiệp tức là tham gia
cách mạng trước năm
1945 là người được nhận huy hiệu 8 năm
tuổi Đảng là anh hùng lực lượng vũ trang
nhân dân được tuyên dương đợt đầu tiên
tháng 1 năm
1976 ngay sau khi cuộc kháng chiến chống
Mỹ cứu nước vừa kết thúc Vâng B Nguyễn
Thị Ba cho đến lúc này là con người duy
nhất ở giải đất hình chữ S có ba trong
một như vậy chú Tư Cang cụm trưởng h63
có kể những ngày đầu khi từ Mỹ trở về
sau khi xác định mọi mọi thứ an toàn ông
Phạm Xuân Ẩn đã chủ động móc nối với tổ
chức thông qua bà Tám Thảo tức là bà
Nguyễn Thị Mỹ Nhung và bà ấy trở thành
người giao liên đưa tin tức cho ông ẩn
trong những ngày đầu những năm
1960 cấp trên đã tích cực tìm kiếm một
người giao liên giỏi cho ông Ẩn để phù
hợp với vỏ bọc của ông ấy ông Ẩn là
người rất khó tính đã có mấy người được
cử vào thành cho ông nhưng toàn bị ông
ấy chê phải tới bà ba mới lọt được mắt
xanh của ông ấy xét ra ông ẩn có con mắt
nhìn người và phân tích rất tinh tường
nhiều lúc cũng nói vui nếu bà Ba mà vẫn
bị ông Ẩn chê thì trong căn cứ cũng khó
có thể tìm ra người nào làm giao liên
châu ngần bà ba là một người có rất
nhiều kinh nghiệm trong công tác giao
liên bí mật Bà Ba sinh năm 1917 chưa tới
18 tuổi bà đã tham gia cách mạng và được
kết nạp vào Đảng cộng sản Đông Dương năm
19 tuổi tức là năm
1936 bà làm giao liên cho sứ Ủy Nam Kỳ
trong thời gian tiền khởi nghĩa bà lấy
ông Ba Phước tức là ông Trần Văn Phước
cùng quê lớn hơn bà một tuổi và cũng là
cán bộ tiền khởi nghĩa như bà năm
1948 bà ba hạ sinh được đứa con gái và
đặt tên là Trần Thị Hồng Liên trước đó
bà ba có sinh một lần nhưng đứa nhỏ yếu
quá và mất năm
1952 Bà Ba sinh được đứa con trai đặt
tên là Trần Chiến Thắng khi bà ba Sinh
cậu con trai được mấy tháng thì ông Ba
Phước là một trong những cán bộ chủ chốt
của tỉnh Long An được cử đi công tác khu
sáu và ông bà không được gặp nhau kể từ
ngày đó năm 1953 phận Ông Ba Phước cũng
hay ốm đau do dì chứng của những trận
đòn thủ tra tấn nơi Côn Đảo khi ông bị
bắt và đày ra đó 6 năm ông Ba Phước được
tổ chức bố trí cho ra ngoài miền bắc
chữa bệnh và học tập bồi dưỡng để làm
cán bộ lãnh đạo nguồn cho cách mạng miền
Nam Bà Ba vẫn tiếp tục hoạt động cách
mạng làm giao liên cho xứ ủy bà đang là
giao liên cho đồng chí Sáu Dân Võ Văn
Kiệt để hoạt độngng cách mạng Bà Ba phải
gửi hai đứa con của mình cho bà con nuôi
giúp chồng thì ra miền bắc không biết
khi nào mới có thể gặp được còn hai con
nhỏ thì nhờ bà con nuôi giúp để mình đi
hoạt động cách mạng năm
1954 bà có thể được phép đi tập kết ra
miền Bắc để được gặp chồng nhưng công
việc lại rất cần bà phải ở lại thành thử
gia đình bà không có dịp cùng nhau mỗi
người ở một nơi anh Trần chiến thắng nhớ
lại Hồi đó tôi tám chín tuổi gì đó Có
dạo khi má nhớ tôi quá má đón tôi vào
Sài Gòn ở cùng má tôi đã là giao liên
cho ông Ẩn thuê nhà ở trong xóm lao động
nghèo Má cũng phải tạo vỏ bọc cho mình
là có chồng đi lính cho Pháp với các bậc
Thượng sĩ bị h sinh giờ là gái quá chồng
nuôi con trong nhà có đề ảnh của ba để
hương khói qua mắt mọi người xung quanh
những dịp Tết về hai mẹ con buồn lắm chỉ
biết nằm ôm nhau mặt nước mắt lưng tròng
để nghe hàng xóm h Vy gia đình đón tết
đốt pháo mấy lần má tôi đi gặp ông ẩ để
Goo và nhận tài liệu tôi cũng kêu ông Ẩn
là chú hai ông Ẩn hay mua đồ chơi cho
tôi có lần hai mẹ con chờ ông ẩn ở địa
điểm liên lạc Chờ lâu quá mãi ông Ẩn mới
xuất hiện tôi liền reo lên rất to Má ơi
má ơi chú Hai tới rồi kìa mau ra gặp đi
ông Ẩn sợ quá sau lần ấy ông Ẩn đã nói
với má tôi Đại ý kiểu này không được rồi
chị Ba ơi nguy hiểm lắm chị Ba phải gửi
thằng nhỏ ở nơi khác đi chứ tiếp diễn
như thế này là tôi với chị bể hết một
khi ông ngẩn đã có ý kiến như vậy không
thể không Gửi con đi nhưng giờ gửi đi
đâu là người mẹ đứa con là niềm an ủi
với bà mỗi ngày để bà hoạt động nhưng
giờ vì nhiệm vụ thì buộc phải xa nó biết
làm thế nào như có lửa đốt trong lòng bà
ba trồng một nơi ba một nơi hai đứa con
cũng mỗi đứa một nơi khiến nước mắt bà
đã rơi từng đêm ướt hết chiếc gối của bà
vì nhớ chồng nhớ con cuộc chiến này thật
tàn nhẫn Không biết khi nào mới kết thúc
nó đã chia ly chính gia đình nhỏ bé của
bà mỗi người một nơi Giống như bao gia
đình khác và bà đang cùng đồng đội của
mình trong trận chiến thầm lặng còn với
ông Ẩn ông quá hiểu Bà Ba đã phải khó xử
như thế nào khi phải xa con nhưng vì sự
an toàn cho lưới tình báo mà ông phải đề
nghị Bà Ba gửi con đi
thế đấy bà ba đã phải một mình giữa cái
thành phố Sài Gòn náo nhiệt âm thầm
trong vỏ bọc của mình gần 15 năm trời để
hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà không hề
nhận được một tin tức gì về chồng và hai
đứa con cho tới sau ngày 30 tháng 4 năm
1975 mới hay biết chồng và các con vẫn
còn sống nước mắt của bà lại tuôn rơi
trong ngày đoàn tụ khi vào tháng 7 năm
1975 ông bà Phước đã từ Hà Nội vào Sài
Gòn để gặp bà sau đúng 23 năm vợ chồng
xa cách không một lá thư không có cái
khăn nào có thể thấm được hết nước mắt
của ông bà trong ngày gặp lại nước mắt
hạnh phúc nước mắt nhớ thương dồn nén 23
năm xa nhau và nước mắt của ngày đất
nước đã chấm dứt chiến tranh ông Ba
Phước tên thật là Trần Văn Phước chồng
bà ba sinh năm 1916 quê quán ở xã Bình
Thạnh huyện Thủ Thừa tỉnh Long An Ông
cũng là cán bộ Lão thành cách mạng tiền
Khởi Nghĩa năm 1000 939 ông bị giặc Pháp
bắt chúng cha Tấn ông rất dã man nhưng
chàng thanh niên 23 tuổi ấy đã tỏ rõ khí
phách của người Đảng viên Cộng sản tha
hy sinh nhưng không đầu hàng giặc và
khai báo không moi được tin tức gì chúng
đã đày Ông ra nhà tù Côn Đảo ở nơi địa
ngục trần gian Côn Đảo Ông vẫn tiếp tục
bị tụi nó tra tấn và hành hạ dã man về
thể xác cách mạng tháng 8 năm 1945 thành
công ông và Các cựu tu được giải phóng
và đưa về đất liền chấm dứt 6 năm khổ
sai ngoài Côn Đảo ông tiếp tục hoạt động
và tham gia chống Pháp quay trở lại xâm
chiếm nước ta ngay tại quê nhà khi này
ông là cán bộ lãnh đạo chủ chốt của tỉnh
nhà Long An năm
1953 tổ chức đã quyết định đưa ông ra
miền bắc để có điều kiện điều trị chăm
sóc sức khỏe cho ông khi nhiều vết
thương đã tái phát vì di chứng của các
đòn tra tấn dã man trong tù ông là cán
bộ lãnh đạo cần được bồi dưỡng học tập
để làm cán bộ nguồn cho lãnh đạo miền
Nam sau này
vì thế khi ra Bắc ngoài việc chữa trị
các thương tích phục hồi sức khỏe Ông
còn được cử tham gia các khóa đào tạo
được gửi cả sang Trung Quốc theo học các
chương trình huấn luyện cán bộ mục đích
cuối cùng là để cho ông được trở về miền
Nam cùng đồng bào đánh Mỹ nhưng sức khỏe
của ông không đảm bảo để ông có thể đi
bộ cùng đoàn quân vượt Trường Sơn trở
lại với chiến trường miền Nam nhìn những
đoàn quân chi viện cho miền Nam dầm dập
lên đường trong những năm 60 của thế kỷ
trước nước mắt ông đã tuôn D rơ vì mình
không thể đi được nhớ thương vợ con
trong ấy mỗi ngày không biết giờ này
sống ra sao ông chỉ được thông báo là vợ
ông đang thực hiện nhiệm vụ quan trọng
trong thành Sài Gòn ngầm ông cũng đoán
được đó là nhiệm vụ giao liên mật cho
quân báo và tình báo bởi vợ ông không
thể gửi thư cho ông về phần mình ông
cũng không biết phải gửi thư vào Nam cho
vợ như thế nào vì không có địa chỉ ngày
Bắc đêm Nam ông nhìn thấy vợ con qua
từng giấc ngủ sau cơn mơ để khi giật
mình tỉnh dậy thì nước mắt lưng tròng
cảm giác ấy đến với ông thường xuyên
trong sự cô đơn trên đất Bắc Vậy là ông
tự động ngồi vào bàn lấy giấy ra viết
thư cho vợ để được chút bầu tâm sự Ông
viết thư cho vợ như thẻ mình đang được
nói chuyện với vợ con để vơi đi nỗi buồn
ông trăm viết thư lắm Cứ thấy buồn là
ông lại ngồi vào bàn để viết những bức
thư không được gửi đi có những bức thư
ông viết dài tới cả chục trang giấy pl
ông Tâm Niệm ngày kết thúc chiến tranh
sẽ mang tất cả những bức thư này về cho
vợ đọc để hiểu rõ tình cảm đong đầy của
ông đã dành cho vợ con như thế nào trong
những ngày sống trên đất Bắc xong trong
ông luôn Thường trực nỗi lo không biết
vợ mình có còn sống nổi Sau chiến tranh
hay không để đọc thư bởi công việc của
bà là rất nguy hiểm thời đó ông là cán
bộ trung cao cấp của bộ lương thực với
chức vụ là vụ trưởng vụ tổ chức cán bộ
vì ông sống độc thân ông được nhà nước
phân cho căn phòng nhỏ trong khu nhà tập
thể Ông còn là Chủ tịch Hội đồng hương
Long An tại miền Bắc những ai đã từng
sống ở Hà Nội có gốc Long An thời đó thì
sẽ nhớ chú bà phước chủ tịch hội đồng
hương hiền lành dễ mến chú tư cà kể thêm
ngày chú ra Hà Nội cuối năm 1973 đề học
ở trường cao cấp chính trị quân đội chú
có ghé thăm ông bà Phước khi ấy ông bà
Phước ở trong một căn phòng nhỏ của khu
tập thể ông bà Phước không hề có tin tức
gì về vợ cả ngồi nghe chú Tư Cang kể về
bà ba ông Ba Phước khóc dòng vì nhớ
thương vợ và thương vợ đang phải thực
hiện nhiệm vụ hết sức nguy hiểm có thể
bị địch bắt và hy sinh bất cứ lúc nào
chú Tư nói với ông Ba Phước cụm tình báo
h63 năm 1971 được tuyên dương anh hùng
lực lượng vũ trang nhân dân trong đó bà
ba Vợ ông có vai trò rất quan trọng là
người giao liên cho ông Ẩn từ đó tài
liệu của ông Ẩn được an toàn tối đa khi
nghe chú Tư Cang trách anh thật tệ Ngần
ấy năm mà không có được một lá thư nào
gửi cho vợ là sao ở chỏng bà mong tin
của anh lắm Ông Ba Phước đứng dậy đi về
phía tủ quần áo ông lôi ra một hộp to
chứa một đống thư và nói anh coi cả trăm
lá thư đây tôi đã viết cho bà mà nào có
gửi được đâu anh Thắng con trai ông bà
Phước kể tiếp hồi đó sau khi tôi không
được ở Sài Gòn với má các cô chú gửi tôi
vào trong chiến khu Chị gái tôi cũng
được gửi vào trong đó hai chị em tôi
cũng ở hai nơi khác nhau một thời gian
Tôi cũng gia nhập bộ đội giải phóng năm
1972 khi ấy tôi tròn 20 tuổi các chú đề
nghị gửi tôi ra miền Bắc để học tập Thế
là tôi theo đường dây đi bộ mấy tháng ra
tới Hà Nội vì tôi đã là bộ đội nên không
được gửi liên học ở trường học sinh miền
Nam tôi phải học bổ túc theo hệ quân sự
tôi nhớ ở khu vực chèm thì phải tôi nhớ
là hôm đó sau khi tôi ra được một tuần
rồi cũng đang tính thu xếp đi tìm ba thì
thấy có chiếc xe ô tô com ca chạy tới
mọi người nói tôi lên có người gặp tôi
cũng đoán ra là ba tới tìm tôi nhưng khổ
nỗi Tôi có biết mặt ba đâu một người đàn
ông trên 50 tuổi tóc đã điểm xương tiến
đến và nói bác là ba của cháu đây Trần
Chiến Thắng phải không Dạ nhưng cháu
không biết bác là ai Người Đàn Ông móc
trong túi ra tấm ảnh có ba người chỉ vào
đó rồi nói đây là ảnh mẹ m chị Ba Liên
và cháu con đã nhận ra chưa nói xong ông
ôm chặt lấy tôi Còn tôi thì vẫn đứng như
trờ chồng lúc thì ông gọi tôi là con lúc
là cháu không biết đằng nào mà lần K
cũng đúng thôi cũng 20 năm rồi ông xa
chúng tôi giờ mới được kêu tiếng con mà
sao nó sượng sượng thế nào về phần tôi
tôi chưa bao giờ từng được gọi tiếng ba
trong đời hôm nay tôi cũng không biết
gọi tiếng Ba tôi chỉ quen gọi chú gọi
bác thôi
thế đấy Cha con tôi gặp nhau mà không
mừng mừng tủi tủi được như bao gia đình
khác dẫu trong mỗi người vẫn trực trò
những giọt nước mắt hạnh phúc sẽ được
tuôn ra tôi cũng làm cho ông thất vọng
rất lớn khi ông hỏi chuyện gia đình ông
hỏi thăm má thăm chị Ba Liên tôi nói
cháu có được gặp má đâu mà kể hơn chục
năm nay rồi không thấy mặt nhau à c chị
Ba Liên nữa mấy năm nay cũng không được
gặp biết gì mà kể bây giờ tôi đã cảm
nhận được nỗi thất vọng Ê trẻ nơi ông
khi không được nghe chính con trai của
mình từ chiến trường mới trở ra kể
chuyện gia đình cuộc sống nghiệt ngã quá
ông g tôi khi tôi mới mấy tháng tuổi má
vẫn đang bồng trên tay nay tôi đã ở tuổi
20 Tôi không cảm nhận được tình cha con
tôi lớn lên như cây tre cây trúc mọc bò
mọc bụi không có hơi ấm của cha mẹ tôi
nhớ sau đó tôi có xin phép đơn vị để về
Hà Nội chơi với ba và ngủ lại với ba một
đêm hai cha con nằm cạnh nhau bà hỏi tôi
có nhớ gì về ông nội không ngày ông nội
mất con có về chịu tang thay cha hay
không Tôi thưa với ba ba ơi Trước khi
nội mất Chừng ba bố tháng và năm
1963 thì con có về tham Nội nội đang
bệnh rồi yếu lắm con có hỏi bây giờ Nội
cần gì ngước nhìn con Nội chỉ nói một
câu ước gì Nội được thấy mặt cha con khi
tôi vừa dứt lời thì ba ô chặt lấy tôi
rồi kêu lên trời ơi là trời ba phạm tội
bất hiếu với nội rồi con ơi nước mắt ông
đã làm ướt hết lưng áo của
tôi trên tường trong căn nhà của bà ba
treo một bức ảnh rất lạ giữa một rừng
bằng khen của cả ông và bà đó là bức ảnh
chụp linh cửu của Bác Hồ trong những
ngày tăng lễ tháng 9 năm
1969 tại Hà Nội ở đó có một người đàn
ông mặc đồ trắng tay đeo tang đen đang
đứng Trang Nghiêm anh Thắng nói đó là ba
tôi đó Trời ơi ông Ba Phước được thay
mặt biết bao người con miền Nam đang
ngày đêm đánh Mỹ đứng túc trực bên linh
cữu của Bác Hồ trong những ngày quốc
tang còn vinh dự nào trong đời hơn thế
hay không ngày 30 tháng 0 năm
1975 giải phóng Sài Gòn Trong dập trời
hoa và cờ của ngày chiến thắng bà ba thu
mình trong căn nhà nhỏ Nước Mắt Cứ hai
hàng rơi như chưa từng rơi không biết có
phải là giấc mơ hay không nhưng chắc
chắn gia đình bà sẽ được sum họp sau 23
năm rồi Kể từ ngày ông Ba Phước xa bà
Đằng đắng năm
1952 Khi đứa con trai trên tay mới mấy
tháng tuổi anh Thắng kể nghe tin Sài Gòn
Giải Phóng mừng quá mình sẽ được cùng
với ba Trở Về Sài Gòn ngay để gặp má và
chị Ba Liên Ba anh đã theo chuyến bay
quân sự vào Sài Gòn vào tháng 7 năm
1975 và gặp má chị Ba Liên anh Khi đó
đang vào học Đại học thông tin của quân
đội không thể về cùng ba được biết bao
nước mắt của má ngày gặp mặt ba bà đã kể
lại cho anh bà kể khi gặp má M biểu Ngần
ấy năm ông Hồng nhớ hồng thương tui hay
sao mà không một lá thư ba anh soạn ra
một đống thư rồi nói ở đó mà không nhớ
nè bà đọc hết đi coi coi Tui có nhớ có
thương bà không sau đó ba anh trở ra Hà
Nội Ba làm thủ tục để chuyển về Sài Gòn
công tác còn mình anh bơ vơ trên đất Bắc
khoảng tháng 9 năm
1975 thì ba chuyển hẳn về Sài Gòn công
tác bà là cán bộ cao cấp rồi được phân
nhà lớn lắm ở đường Nguyễn Công Chứ quận
1 nhưng ba không nhận với lý do nhà có
bao nhiêu người đâu mà nhận chi cái nhà
to như thế lãng phí má thì được tổ chức
phân cho cái nhà phố ở chung với một hai
gia đình cũng bên tình báo ba má và chị
Ba Liên về ở đó Khoảng giữa năm 1976 thì
mã được tổng cục ttin báo thu xếp cho
một chuyến tham quan Hà Nội với tư cách
là người vừa được tuyên dương anh hùng
khi đó anh mới gặp được má ở Hà Nội vậy
là mười mấy năm rồi Hai má con mới gặp
nhau ôi Má tôi người anh hùng tôi cứ ngỡ
như đang đi trong mơ chiến tranh kết
thúc rồi má tham gia Đánh Pháp đuổi Mỹ
từ tuổi 17 và nay ở tuổi 60 bà đã được
tuyên dương anh hùng lực lượng vũ trang
nhân dân mái đầu má tóc sợi trắng đã bắt
đầu nhiều hơn sợi đen cuối năm
1977 Anh tốt nghiệp Đại học thông tin
quân đội và chuyển về quân đoàn 4 ở
thành phố Hồ Chí Minh gia đình anh khi
đó mới chính thức được XM họp đầy đủ Sau
khi chiến tranh kết thúc anh tham gia
vào chiến tranh biên giới Tây Nam chống
pp ở Campuchia nhiều năm và năm
1982 thì xin ra quân để về quê nhà Long
An với ba má khi ấy ông bà đã nghỉ hưu
và ba sức khỏe rất kém do bị tra tấn
trong những năm tháng ở tù Côn Đảo ngày
ba về hưu sức khỏe rất kém thời gian nằm
trong bệnh viện nhiều hơn ở nhà với gia
đình và ông ra đi năm
1991 ở tuổi
75 quý vị thân mến quả thật nghe đến đây
Tuyền mật TV luôn tự hào về các cô các
chú các anh các chị Những Người đã hiến
dâng máu xương của mình cho sự nghiệp
bảo vệ tổ quốc và khi chờ về đời thường
họ dù có sống nghèo không có của cải vật
chất gì nhưng lại sống giữa tình yêu
thương và kính trọng của người dân mọi
người luôn nhớ tới họ Họ là những người
anh hùng sống mãi trong lòng dân phải
không quý vị
Ver Más Videos Relacionados
Who was Anne Frank? | Anne Frank House | Explained
Les guerres du Viêt Nam - Résumé sur cartes
La P’tite Vadrouille - Saison 4 - Episode 5 - Le Boupère
Why Are Brits So Obsessed with Tea? - Anglophenia Ep 30
La storia di Gio e della sua famiglia domenica sera su TelePace
RIMBAUD 🔎 Le Dormeur du Val (Commentaire analyse linéaire)
5.0 / 5 (0 votes)